Xin chào bạn!

Gửi lời tâm sự yêu thương

Vườn kết nối là nơi được tạo ra để chúng ta có thể thoải mái chia sẻ, tâm sự những niềm vui, nỗi buồn, vướng mắc trong cuộc sống, tình yêu, học tập, gia đình, ...

15:25 30/11/2022

Dù cuộc đời luôn có những bộn bề lo toan, không có nghĩa là chúng ta bị cuốn theo điều đó. Hãy để những hành động tử tế dù có nhỏ bé hay to lớn thì vẫn sẽ làm cho cuộc sống của bạn thêm vui vẻ và tràn ngập yêu thương.

Tôi là một người “rất hay” chán nản với cuộc sống của mình, ngày qua ngày mọi thứ vẫn không có gì khác biệt. Tôi thức dậy và ra khỏi nhà khi trời còn chưa sáng. Sau đó, tôi ngồi trên chuyến xe buýt quen thuộc gần 1 tiếng đồng hồ để đến công ty. Ở đó, tôi làm việc 8 tiếng và lúc tôi về nhà thì trời đã tối. Ngày nào cũng như vậy, ra ngoài vào sáng sớm và quay về khi đèn đã lên, trong những ngày mùa đông lạnh giá, nhiều lúc tôi tự hỏi mặt trời có xuất hiện không vì tôi chẳng bao giờ nhìn thấy nó.

Hôm đó là một ngày đầu tuần ảm đạm như mọi ngày, tôi lại dừng lại ở bến xe buýt cũ để bắt chuyến xe đi làm. Một tuần dài trải ra trước mắt tôi như hố đen sâu thăm thẳm. Được nghỉ chỉ vỏn vẹn 2 ngày cuối tuần chẳng giúp tôi khuây khỏe được bao nhiêu. Trong 2 ngày đó thì tôi lại phải dọn dẹp lại phòng trọ, làm rất nhiều việc vặt khác, thậm chí nó trôi nhanh đến nỗi tôi chưa kịp dành thời gian để gọi về cho gia đình mình. Tôi luôn luôn nghĩ rằng cuộc sống của mình rồi sẽ trôi qua một cách tẻ nhạt như vậy, không thăng trầm, ngày qua ngày làm việc 8 tiếng, nhận lương và sống qua ngày, một cuộc sống bộn bề mà tôi bị cuốn theo nó, chẳng có gì đặc sắc.

Tôi đang miên man suy nghĩ thì bất chợt trông thấy một người phụ nữ trẻ đứng trước mặt tôi trông rất quen. Là do tôi đã từng gặp cô trên các chuyến xe hay chỉ đơn giản là tôi nhận ra ánh nhìn của cô? Đó là ánh nhìn thể hiện sự cam chịu vì vừa để vuột chiếc ghê trống vào tay của người khác. Ánh nhìn đó như muốn nói rằng cô ấy chẳng còn sức để giành giật nữa. Bất chợt, tôi đồng cảm với cô ấy, tôi hiểu cảm giác đấy, tôi cũng có cảm giác cảm thấy vô dụng như vậy. Nhưng ánh mắt đó không phải tất cả điều khiến tôi chú ý đến cô ấy, tuy trời rất lạnh, ai cũng có những chiếc áo ấm và dày vô cùng, nhưng trên gương mặt của cô ấy, nét mặt mỏi đó chính là nét mặt của người phụ nữ mang thai. Một người phụ nữ mang thai không được nhường những chiếc ghế trên tuyến xe buýt công cộng, mà sở dĩ cô ấy phải nhận được điều đó.

Tôi hiểu cảm giác bất lực của cô ấy khi không một ai quan tâm đến vấn đề mà cô ấy đang gặp phải Tôi tạm bỏ lại những công việc mà tôi đang rất là gấp, nhường lại chiếc ghế ở hàng ghế cuối cho cô ấy. Tôi tin rằng dù chỉ là hành động nhỏ thôi cũng đã đưa tới cho người mẹ trẻ niềm hạnh phúc tuy giản đơn nhưng lại ý nghĩa vô cùng.

Tôi tin rằng, tuy bản thân mình không có những sự may mắn nào trong cuộc sống, không hề có sự nổi bật nào cả, nhưng chỉ bằng với những hành động nhỏ của mình thôi thì cũng đã mang đến cho mọi người những niềm hạnh phúc, một hành động nhỏ mà đem đến niềm hy vọng cho một người trong cả một ngày, là động lực cho họ sống tiếp trong cuộc sống tấp nập này.

 

_Bài viết cho cuộc thi Sống tử tế cùng Xoxo_

Bình luận

Vui lòng đăng nhập để có thể tham gia thảo luận!