Xin chào bạn!

Gửi lời tâm sự yêu thương

Vườn kết nối là nơi được tạo ra để chúng ta có thể thoải mái chia sẻ, tâm sự những niềm vui, nỗi buồn, vướng mắc trong cuộc sống, tình yêu, học tập, gia đình, ...

09:18 30/11/2022

Chúng ta thường mải mê tìm kiếm những khoảnh khắc tuyệt vời, nhưng khoảnh khắc tuyệt vời lại được ta thấy được vào những lúc không ngờ đến nhất và nó thường ẩn trong những việc tưởng chừng như là nhỏ nhất.

Bác Ba - là anh trai của bố mình, một tài xế lái taxi từ xưa, đến nay do tuổi cũng lớn rồi nên bác cũng đã không còn chạy xe nữa nhưng mỗi lần gặp mình bác lại ngồi tâm sự rất lâu, kể chuyện của bác từ xa xưa. 2 bác cháu cứ nói chuyện từ sáng tới tận giữa trưa có khi mới xong, nhưng mà chẳng hiểu tại sao mỗi lần nghe bác kể mình lại thấy thích thú vô cùng. Trong câu chuyện của bác Ba, mình cảm nhận được tình yêu thương của bác dành cho mọi người xung quanh, kể cả là những người bác không quen, bảo sao mà bác Ba luôn là người được tụi nhỏ trong nhà mình quý mến nhất.

Có một lần bác Ba kể, bác đến đón khách tại một căn nhà tối om, chỉ có ánh đèn hắt ra từ cửa sổ của căn phòng ở tầng trệt, bình thường thì những lúc như vậy tài xế taxi sẽ bíp còi một hai lần và đợi tầm vài phút, nếu không có người ra thì sẽ đi luôn. Nhưng bác Ba lại rất “khác thường”, bác bảo là bác gặp nhiều khách hàng taxi là phương tiện di chuyển chính của họ, nên theo thói quen, đợi mãi không thấy khách ra, linh cảm có chuyện chẳng lành nên bác xuống xe và bước đến cửa nhà vì nghĩ vị khách này cần được giúp đỡ.

Thật đúng là như vậy, một giọng nói yếu ớt của người già vang lên từ trong nhà, bác Ba mở cửa ra là một bà lão dáng người nhỏ bé, cũng lớn tuổi rồi, bên cạnh bà là một chiếc vali nhỏ xinh.

Bác Ba giúp bà cụ chuyển đồ lên xe và hỏi bà muốn đi đâu để bác chạy xe tới, mãi không thấy bà lên tiếng, bà chỉ bảo hãy đi qua con đường lên tỉnh, một con đường rất dài. Bác Ba gặng hỏi mãi bà mới bảo là bà đến viện dưỡng lão cuối đời, lúc nói chuyện mà mắt bà ươn ướt buồn. Lúc đấy, bác Ba mới nhận ra được nỗi niềm sâu thẳm ở trong trái tim của bà lão, bác chẳng nói gì, chỉ lặng lặng tắt đồng hồ ki-lô-mét trên xe đi, chở bà trên con đường mà bà muốn đi. Trên chuyến xe, bác Ba không nói một câu nào, nhưng bà cụ lại vô cùng vui vẻ kể lại những nơi mà bà đã từng đi qua, những địa chỉ mà bà đã từng làm việc khi còn trẻ, đôi lúc bác lại nhìn thấy bà chăm chú nhìn ở một khoảng nào đó, lặng thinh.

Bác Ba chở bà đến viện dưỡng lão, bà chỉ hỏi là hết bao nhiêu tiền để bà gửi, bác Ba đáp lại là không lấy tiền của bà, bác chúc bà sống thật khỏe mạnh và nhiều niềm vui. Bà lão vui mừng ra mặt, cảm ơn bác Ba rối rít, bà cảm ơn bác vì đã mang đến cho bà niềm vui những ngày cuối đời.
 

Cả ngày hôm đó bác Ba không đón thêm hành khách nào nữa mà chỉ lái xe trong vô định và chìm vào suy nghĩ của mình. Bác Ba cũng chẳng nói chuyện với ai trong suốt ngày hôm đó, bác nghĩ rằng lỡ như lúc đó bà lão này gặp phải một người tài xế cộc cằn thì sao, nếu như lúc đó bác Ba từ chối chờ hoặc chỉ bóp còi vài tiếng rồi bỏ đi thì bà sẽ như thế nào, bác Ba suy ngẫm về cuộc đời con người. Nhưng rồi vài ngày sau bác Ba cũng nhận ra được tấm lòng, sự tử tế của mình trong những hành động nhỏ cũng đã đem lại được niềm hạnh phúc cho người khác.

Mỗi khi gặp bác Ba, bác vẫn luôn nhắc lại về bà cụ năm xưa như một thói quen, có những lúc tôi cũng hỏi tại sao bác lại nhớ về người này như vậy, bác đáp lại nhưng luôn luôn là cùng 1 nội dung: “Bác nhìn thấy hình ảnh của Mẹ bác trong bà cụ ấy”, tôi lặng đi và thấu hiểu được tấm chân tình của bác Ba, tôi cũng hiểu ra rằng là, chỉ một hành động đẹp thôi, tuy nhỏ nhưng cũng đã làm cho chúng ta nhìn nhận lại cuộc sống của chính mình, để rồi mỗi khi chúng ta ngồi nhớ lại về chúng là những kỷ niệm đẹp sẽ ùa về, đem theo biết bao nhiêu yêu thương, giúp ta sống một cuộc sống thật an yên và hạnh phúc.

 

Hà Thư - cô bé 16 tuổi thích kể chuyện
 

Bình luận

Vui lòng đăng nhập để có thể tham gia thảo luận!